BUỒN (VỀ ĐÂU MÁI TÓC NGƯỜI THƯƠNG)
Cuộc sống bây giờ sao khó khăn/nhiều khi chẳng nói được nên lời/buồn lắm nhưng nào đâu dám nói/chỉ biên thư lại thôi/ngày mai biết ai tìm thấy/làm lắm chi rồi không có lương/chiều nay ngồi khóc ở ven đường/người có con thì con đói sữa/ốm đau không tiền lo/thì thôi đi chết cho rồi/công nhân lương làm nên sự sống/có thực mới an tâm/ngờ đâu nói không cho lãnh lương/mắt tôi rưng rưng sầu/lặng nghe tiếng khóc,tiếng la vang trời/mà có đâu nào riêng với tôi/bạn tôi cũng trốn nợ luôn rồi/tiền thiếu bây giờ không có trả/nó kêu la tả tơi/hỏi "ai" có xót xa dùm.../